Khi Thượng Đế sáng tạo nhan sắc bông dừa.

Tạp văn
Tôi ở chung cư, mọi mặt bằng đều là nền xi măng, mọi mé hiên đều là tôn sắt… nhưng do đâu cây bông vừa vẫn tìm đến để sống và nở bông.
Tôi cho là không có mấy ai ngằm sắc bông dừa hoặc chập chờn ý nghĩ: Bông dừa sao chúng mày sống được nơi đây, hãy về bờ ruộng, vườn quê mà nở bông, đô thị là tù ngục, hãy gọi gió mà đưa mầm về quê cũ.
Lúc trước tôi cũng đâu có để ý đến sinh mạng bông dừa mọc quanh tôi. Nhưng từ khi mấy tay trộm cây không chừa cho tôi sắc bông nào, con mắt trơ khô với nền bê-tông nên tôi vớt vát chút sắc màu tươi mới của nó.
Từ lúc ngắm nó, tôi bỗng nhớ đến các cô gái quê buổi đầu đời. Tôi không chắc là mỗi khi các cô gái ấy khoe nhan sắc là có duyên, nhưng tôi chắc chắn các cô ấy có tất cả sắc đẹp mà chính muôn màu đồng quê trao tặng; chính nhan sắc tự nhiên của các cô là môt phần đẹp nhất mà Thượng Đế trang điểm để các cô hòa điệu cùng muôn màu.
Bông dừa luôn thuộc về các đôi mắt cần sắc màu hồn hậu để nương tựa mà tránh đi xa, khuất lạc vì mê đắm sắc chảnh chọe làm dáng hoặc kiêu sa giả tạm.
Nói sắc bông dừa thuộc về người tầm thường, do họ chỉ có đúng sắc màu ít oi, hay thuộc về người cô độc trầm tỉnh, vừa lòng với sắc màu ít quấy rầy cũng được.
Nếu lữ khách hay rằng bông dừa vốn có sự tự do cùng gió, mọc đâu cũng rõ sắc không a dua, trụ chốn nào cũng sáng ánh quê nhà thì lữ khách dù biệt mù xa xứ, dù tuổi đời sắp hết hạn vẫn luôn luôn là người đang từ bỏ mọi thứ son phấn danh phận, từ chối thứ chính kiến dạy mình phải chọn thế này, thế này, nhằm sơn phết, đóng dấu để mình thành con rối đơn màu hay đa sắc của họ.
Thượng Đế không sáng tạo son phấn hay nét đẹp dao kéo; muôn màu chân thật khắp thế gian, từ Thượng Đế mà hiện hữu để khoe sắc cạnh tranh làm sáng rõ sự chân thật của sự sống.
3-12-2020

Leave a Reply

More articles ―

Discover more from DU LỊCH CALIFORNIA

Subscribe now to keep reading and get access to the full archive.

Continue reading