TÂM LÒNG NHẮN GỬI
*
Một gánh sơn hà nặng lắm không?
Người ơi! Đừng hỏi xót xa lòng
Một thời ta đã quăng đôi gánh
Oan nhục chân đời bước nặng gông.!
Bạn ta có biết bao nhiêu đứa
Đổ máu yên say giữa chiến trường
Thân ta làm lính mà buông súng
Tội tình thật nặng với quê hương…
Tám năm ta sống đời giam cấm
Chân bước đi qua các trại tù
Từ đất trời Nam ra đến Bắc
Lòng ta xa xót nhục tháng tư!
Thời ta mới lớn đau buồn lắm
Tổ quốc quằn thân lửa đạn thù
Bắc cộng tràn quân qua sông máu
Trời Nam dậy lửa khói âm u…
Làm trai là phải nghiêng vai vác
Gánh nặng sơn hà lúc ngửa nghiêng
Ta bước lên đường đâu có tiếc
Một thời tuổi trẻ ngát hương duyên…
Gió bụi quan hà chốn tử sinh
Khói đời dậy tỏa phủ điêu linh
Bước trai đâu há sờn gan mật
Tấc đất quê hương quyết giữ gìn
Nhưng mà nhục nhã thưa sông núi
Có lắm người trai tự kết đời
Thà chết không hàng- Ai công tội
Nửa gánh sơn hà gió cuốn trôi !
Làm sao chuyển gánh cho con cháu
Tuổi trẻ năm xưa đã muộn màng
Đất Việt quặn mình run ảo não
Sử hùng viết lại phải sang trang
Làm sao đối mặt cùng sông núi
Khỏi phải thẹn lòng cháu Lạc Long
Cứu lấy sơn hà đang nghiêng ngả
Dựng xây tổ quốc thuở vua Hùng!!
thy lan thảo(20-2-10)