Sông chia nhánh, cũng xuôi về biển
Tựa anh – em, giỗ – Tết lại về
Dẫu cách biệt, nghìn trùng luân chuyển
Ta nợ đời một giọt tình quê
Cánh đồng khuya, sương rơi ướt đẫm
Chú dế buồn! hát mãi không thôi
Vệt trăng non, cuối trời vừa lặn
Ta nợ em một nửa nụ cười
Đường về đích, mỏi chân chưa đến
Nghỉ bên lề, hứng ngọn Nam non
Đời dẫu đen, lòng ai ngọn nến
Ta nợ người một vệt môi son
Núi đứng lặng, ngàn đời không bước
Dầu thú hoang có bỏ khu rừng
Trong bóng đêm, chợt thèm ánh sáng
Ta nợ người hạt nắng rưng rưng
Con dốc cao, leo hoài không tới
Bước chân xiêu, gõ xuống mặt đời
Bóng chiều nghiêng, một ngày sắp hết
Ta nợ đời lớp tuổi hai mươi.
Lê Tạo