Sailing off into the sunset. Happy 25th anniversary, my love! 

Phong Thanh Duong đã thêm một ảnh mới — với Phượng Bảo tại Puerto Vallarta.

19 tháng 5 lúc 20:57

Sailing off into the sunset. Happy 25th anniversary, my love! 

If I had to start all over again I’d do the same. 

“Có ai biết đâu chuyện tình cờ 

Có ai biết đâu nào là ngờ…”

Vào một đêm trăng sáng tôi đặt bút xuống ký từ chối lá thư nhận vào trường đại học Waterloo. Có ngờ đâu rằng, đó lại là quyết định làm thay đổI cả cuộc đời tôi sau đó!

University of Waterloo là trường giỏI nhất Canada về ngành kỹ sư, được so sánh với MIT của Mỹ, nên thường gọi là “MIT of the North”. Vô được trường này không dễ, nhất là lại vào ngành Computer Engineering, là ngành tough nhất, khó vào nhất của Waterloo. Vậy mà tôi lại đi turned down cái offer đó!

Năm 1986 tôi cùng gia đình sang định cư ở Canada. Sang đây đã quá tuổi để đi học high school, gia đình lại cần nhiều thứ trang trải ban đầu nên tôi quyết định ra đi làm full time một thời gian trước khi đi học trở lại.  Nhìn bạn bè đi học thấy cũng buồn, nhưng ba mất sớm tôi muốn đi làm thêm để phụ má nuôi hai em còn nhỏ. Suốt 4 năm trời liên tục sáng tôi đi làm hãng gỗ, tối về cắp sách đi học để lấy chứng chỉ cần thiết vào đại học. Năm 1989 được nhận vào Waterloo, tôi từ chối để đi làm thêm một năm nữa. Rồi năm sau tôi lại nộp đơn nữa, nhà trường chắc thương tình sao đó nên nhận ngay. Thế là tôi khăn gói giã từ thành đô hoa lệ Montreal để về thành phố buồn Waterloo làm chàng sinh viên nghèo lãng tử!

Waterloo có chương trình Co-op nổi tiếng thế giới. Sinh viên thay phiên vừa học vừa làm, học một semester 4 tháng rồi đi làm thực tập 4 tháng, cứ thế liên tục trong suốt 5 năm không nghỉ hè. Khi ra trường thì đã có 2 năm kinh nghiệm, nên phần đông đều có việc làm ngay, nhiều khi chưa ra trường đã có offer đợi sẵn. Vì chương trình co-op như thế, trường chia sinh viên làm 2 streams, stream 4 và stream 8, để lúc nào cũng có một nửa sinh viên đi học và một nửa sinh viên đi làm. Vì vậy sinh viên tuy vào cùng một niên khoá, nhưng nếu khác “stream” thì sẽ không bao giờ gặp nhau trong suốt 5 năm, chỉ trừ semester đầu tiên và cuối cùng .

Có ai biết đâu nào là ngờ…vì nếu tôi nhận vào học ngay năm ấy thì chắc chắn tôi đã không gặp nàng!  Nàng vào năm 89 học stream 4, còn tôi nếu vào năm ấy sẽ học stream 8, khi đó chuyện đời của chúng tôi có lẽ sẽ như là Ngưu Lang Chức Nữ! Chỉ vì quyết định bỏ học đi làm để rồi vào Waterloo trễ hơn một năm mà chúng tôi có dịp gặp nhau. Và như người ta thường nói, the rest is history!

Năm 93 chúng tôi làm đám hỏi, năm 94 rồi 95 chúng tôi lần lượt ra trường. Năm 96 chúng tôi làm đám cưới. Năm 97 có con trai đầu lòng Bi anh ở Toronto. Rồi năm 99 chúng tôi rời xứ lạnh tình nồng Canada để tìm về miền nắng ấm Cali, Bi em chào đời ở San Diego cũng cùng năm đó. 

Thời gian qua vèo thấm thoát như bóng câu bên cửa. Thấy vậy mà đã hai mươi lăm năm chia ngọt sẻ bùi. Nếu phải làm lại từ đầu tôi cũng sẽ bắt đầu y như vậy…từ chối lá thư nhận vào Waterloo năm ấy!

Happy 25th anniversary, my love!

Leave a Reply

More articles ―

%d bloggers like this: