Có một Đà Lạt khác

Đàm Hà Phú

đề tựa: hồi sáng có nói chuyện với một bạn nhân viên khách sạn ở Đà Lạt, bạn nói sao dạo này Đà Lạt vắng hoe anh ơi, hình như khủng hoảng kinh tế sao đó nên ít người lên Đà Lạt. Tôi biên lại cái stt cũ, mong mọi người đọc và, biết đâu, nổi hứng đi Đà Lạt chơi.

có một Đà Lạt khác

Đà Lạt là một chốn du lịch thân quen bởi thành phố được người Pháp tìm ra này có một vị trí độc đáo và hiếm có giữa miền nam một đất nước nhiệt đới. Đà Lạt được bao quanh bởi cảnh thiên nhiên đẹp và thơ mộng với đồi thông bạt ngàn, mặt hồ mênh mông, thung lũng hoang vắng hay những thác nước hùng vĩ. Đà Lạt có những sản vật độc đáo của riêng mình để phục vụ cho du khách như hoa, mật ong, các loại mứt, trái dâu, cây Atiso và đủ loại rau củ phong phú. Những may mắn đó của Đà Lạt đã trở thành một lợi thế rất lớn của một thành phố du lịch hàng đầu Việt Nam. Nhưng đó là một Đà Lạt quen, một Đà Lạt được giới thiệu trên tour hay được miêu tả qua cái nhìn của một du khách như thế. Vẫn có một Đà Lạt khác, để bạn luôn nhớ đến, và trở lại.

1.

có một Đà Lạt lạ hơn và đẹp hơn đối với những tín đồ của nhạc Trịnh Công Sơn. Nhạc sĩ tài hoa này có một thời tuổi trẻ gắn liền với vùng cao nguyên, và cũng chính tại thành phố Đà Lạt này, Trịnh Công Sơn đã gặp giọng hát liêu trai của Khánh Ly, để rồi từ đó những nhạc phẩm của ông trở nên bất hủ, để rồi từ đó không ai có thể hát nhạc của ông hay hơn được nữa, họ trở thành một cặp đôi huyền thoại của âm nhạc Việt Nam. Có một Đà Lạt là lạ đến rưng rưng. Bây giờ, ở đâu đó trên một quán nhỏ cheo leo con phố dốc, một buổi chiều mưa bay lất phất, trong tiếng dương cầm lặng lẽ, một thiếu nữ ca một bản tình ca cũ, cũ như thành phố này, cũ như rừng núi này, vậy mà Đà Lạt rưng rưng. Những có những người ở Sài Gòn, ở Nha Trang một năm vài ba lần đến với Đà Lạt, chỉ để uống ly café sóng sánh, chỉ để đi lên đi xuống con dốc dài, chỉ để nhìn mưa bay trên mặt hồ, chỉ để ngắm một em nữ sinh mặc áo len ôm cặp đi trong sương mù nhè nhẹ… rồi về. Một Đà Lạt khác, không phải của du lịch, mà của thơ, của nhạc, của những bản tình ca Trịnh Công Sơn không có tuổi.

2.

có một Đà Lạt, có lẽ đã quá nổi tiếng với những câu chuyện huyền thoại về Thung Lũng Tình Yêu, Đồi Thông Hai Mộ hay đỉnh Lang Biang mây phủ nên từ rất lâu đã trở thành điểm hẹn không qui ước của những đôi tình nhân. Cả dải đất Việt Nam từ Nha Trang trở vào nam, Đà Lạt thường là điểm được chọn để đến của một đôi uyên ương trong tuần trăng mật của mình. Tuần trăng mật ở Đà Lạt không hẳn là ngay sau một đám cưới nào đó, đó sẽ là một tuần trăng của đôi lứa yêu nhau, trước khi cưới, khi mới cưới, mười năm sau ngày cưới, ba mươi, năm mươi năm năm sau ngày cưới. Đà Lạt là đất thánh của tình yêu, của những lời thề bồi đôi lứa linh thiêng từ lúc nào không rõ, nhưng chắc chắn rằng không có nơi nào mà tình yêu đẹp lung linh như ở Đà Lạt, nơi thành phố có nhịp đời chầm chậm như chờ bạn, bởi một đêm nào đó mà bạn cùng tình nhân mặc áo len quấn khăn choàng cổ ngồi uống ly sữa đậu nành nóng phả khói vào sương đêm ở chợ Âm Phủ, nắm tay nhau thật chặt cùng lên lang thang trên những phố dốc cao hay cười vang khi thử vài loại mứt là lạ trong thương xá La Tulipe. Một Đà Lạt khác, không phải thành phố của du lịch, Đà Lạt là thành phố của tình yêu.

3.

có một Đà Lạt khác nữa, một Đà Lạt của người sành ăn. Khi người Pháp bắt đầu xây dựng Đà Lạt từ đầu thế kỷ hai mươi, thành phố lúc đó nằm giữa rừng núi bao phủ nên rất hoang vắng, đó là thời của những cuộc di cư lặng lẽ của nhiều gia đình quyền quí lên Đà Lạt, mang theo bếp ăn và gia phong của họ. Với khí hậu trời cho, những thứ rau củ quả của Đà Lạt có chất lượng và sản lượng cao hơn nhiều vùng khác, và kết hợp với những sáng tạo của những người di cư, chúng được chế biến để có thể chiều lòng tất cả những vị khách, dù là khó tính nhất. Có thể nói không ngoa rằng ăn Bún Bò Huế ở Đà Lạt ngon hơn ở Huế, ăn Mì Quảng ở Đà Lạt ngon hơn ăn ở Đà Nẵng hay ăn Bánh Căn ở Đà Lạt ngon hơn bánh căn ở Phan Rang. Đà Lạt chiều lòng những vị khách đến thưởng thức ẩm thực bằng những bữa ăn nửa chung nửa riêng, bạn nhận thấy một món ăn quen nhưng bạn không thể nếm lại dư vị của nó ở đâu khác, đó là điều khác biệt. Bởi Đà Lạt là một thành phố của ẩm thực.

4.

hình: một nam nhân quá đẹp trai cưỡi ngựa ở Đà Lạt, năm 1997

và cuối cùng, luôn có một Đà Lạt khác, một thành phố hoa. Ai cũng yêu hoa, mà đã yêu hoa chắc hẳn phải yêu Đà Lạt. Tôi từng ngỡ ngàng đến ngưng thở khi thấy từng hàng hoa Lys quí phái mọc đầy trong sân những ngôi nhà trên phố, hoa Cẩm Tú Cầu nở dọc lối đi ven hồ và người ta trồng hoa Hồng đủ màu sắc trên hàng cây số giải phân cách ở lối vào thành phố. Hoa Đà Lạt đẹp hơn những nơi khác đã đành, thơm hơn những nơi khác đã đành, nhưng tôi thích nhất là cách người Đà Lạt trồng hoa, chơi hoa, luôn có chút gì đó khác biệt, một chút gì như thể từ miền nam nước Pháp còn sót lại từ thời thuộc địa, rất riêng, rất đài các và quyến rũ. Đà Lạt là thành phố hoa, không cần phải đợi đến festival hoa, không cần phải vào vườn hoa thành phố, chỉ cần một lần đến với Đà Lạt, bạn sẽ mê đắm với sắc hoa chốn này

Leave a Reply

More articles ―

%d bloggers like this: