Ta viết mãi bài thơ
Về một dòng sông cũ
Nhưng sông không chờ nữa
Đã trôi mất từ lâu
Từ độ cách xa nhau
Em hóa thành Chức Nữ
Đò qua sông em giữ
… bên kia bờ sông Ngân
Ta giữa cuộc phù vân
Tròn vo viên đá cuội
Âm thầm trong góc núi
Cùng lũ quạ bạc đầu
Đêm trăng đậu giang đầu
Vàng hoe soi nổi nhớ
Lên sông trôi vời vợi
…từng mùa hứng mưa ngâu
Và rồi từng mùa thu
Bụi hồng bay qua ngỏ
Quán quê thành quán trọ
Chứa kiếp người phiêu du
Ta vẫn là vầng trăng
Mãi không tròn chỉ khuyết
Soi cành nam chim Việt
Khan giọng cuối trời xa
Mong đợi tháng ngày qua
Đã thành ngồng hoa cải
Khi ngày xưa quay lại
Ta còn gì cho nhau.
Mai Đình Dân