NGƯỜI ĐÀN BÀ HÁT TRONG ĐÊM
Người đàn bà úp mặt vào đêm
Thầm thì khúc ca thời con gái
Hát nhẹ hơn ru sợ giấc mơ giật mình khóc lẫy
Người hát và giấc mơ không ngủ được cùng nhau
Người đàn bà úp mặt vào chiếc gối mềm
Tiếng thở dài không làm đêm ngắn lại
Cái giường rộng sự cô đơn chiếm hết
Người đàn bà thành dấu than (!) trên nệm trắng vô tình
Người đàn bà trong đêm đang hát một mình
Hát khẽ quá cứ như là không hát
Chỉ nước mắt nghe và đêm nhìn thấy
Tiếng hát buồn rụng ướt màn đêm
Ngoc Tuan Tran